"Nước mắt Mẹ không còn, vì khóc những đứa con, lần lượt ra đi, đi mãi mãi. Thời gian trôi qua, vết thương trên thịt da đã lành theo năm tháng. Nhưng vết thương lòng, mẹ vẫn còn nặng mang…".

 30 năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, nhiều thế hệ cha anh đã không tiếc máu xương của mình để giành lấy độc lập tự do cho Tổ quốc. Để hôm nay của chúng ta được sống trong hòa bình thống nhất, Bắc Nam sum họp một nhà.

Ngọn nến tri ân ngày thương binh liệt sĩ

Chúng ta nhớ về những ngày tháng đất nước còn trong khói lửa chiến tranh, trên đất nước luôn chỉ muốn hòa bình. Để giữ lấy nền độc lập thiêng liêng ấy của Tổ quốc, hàng triệu thanh niên Việt Nam với bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ, ra đi với tình yêu cho quê hương đất nước vô cùng mãnh liệt, thề "quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh"

Rời vòng tay yêu thương của gia đình, các anh - những người chiến sĩ mang trên vai gánh nặng non sông, từ giã những người thân yêu nhất của mình để ra tiền tuyến, nơi mà ranh giới giữa sự sống và cái chết là vô cùng mong manh. Nhưng vượt lên tất cả, khi cuộc chiến không còn có thể nhân nhượng, hưởng ứng lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Bác Hồ, toàn thể dân tộc Việt Nam đã đứng lên.

Ngoài tiền tuyến, các anh đã chiến đấu không ngơi nghỉ, nhưng bên cạnh đó là những khoảng lặng không tên. Ở đó, các anh vốn là những người xa lạ, nhưng chẳng hẹn mà quen nhau, xem nhau như tri kỷ, vì các anh cùng chung cảnh ngộ và lý tưởng chiến đấu.

Tình đồng chí, đồng đội ở các anh thật cảm động biết bao, nét đẹp đó đã đi vào những câu thơ bất hủ trong bài "Đồng chí" của nhà thơ Chính Hữu:

"Áo anh rách vai, quần tôi có vài mảnh vá

Miệng cười buốt giá chân không giày

Thương nhau tay nắm lấy bàn tay"

Vẻ đẹp của các anh còn được thể hiện ở thái độ, tư thế hiên ngang trước sức mạnh của quân thù. Trong sâu thẳm trái tim người lính là lòng nhiệt tình cách mạng, ý chí chiến đấu bất khuất kiên cường. Ở hậu phương, có bóng hình người mẹ, người vợ vẫn ngày ngày đợi chờ các anh, để rồi lại giấu nỗi đau vào tim khi được tin các anh mãi mãi không trở về.
Vẫn biết chiến tranh là có mất mát hy sinh, vết thương thịt da có thể lành lặn, nhưng vết thương trong lòng sẽ mãi còn với thời gian.

Giờ đây chiến tranh đã lùi vào dĩ vãng, nhưng mỗi tấc đất của quê hương đã chứa đựng tâm hồn và thể xác của các anh, để bây giờ chúng tôi, những người thanh niên Việt Nam được sống trong hòa bình, ấm no và hạnh phúc.

Chúng tôi kính dâng lên các anh vòng hoa nghĩa tình tại nghĩa trang liệt sĩ trong buổi chiều 27 tháng 7 lộng gió, những ngọn nến lung linh sẽ được thắp lên, thể hiện lòng tri ân sâu sắc nhất của chúng tôi đến những người đã chiến đấu hết mình cho Tổ quốc Việt Nam thân yêu.

Chia sẻ bài viết của bạn về cuộc sống xã hội tại đây:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét